sòng yuán èr shǐ ān xī]
送元二使安西
唐·王维
wèi chéng zhāo yǔ yì qīng chén
渭城朝雨浥轻尘,
kè shě qīng qīng liǔ sè xīn。
客舍青青柳色新。
quàn jūn gèng jìn yì bēi jiǔ
劝君更尽一杯酒,
xī chū yáng guān wú gù rén
…
西出阳关无故人。
fù dé gǔ yuán cǎo sòng bié
赋得古原草送别
唐.白居易
lílíyuán shàng cǎo
、
离
离原上草,
yìsuìyìkū…
róng
一岁一枯荣。
yěhuǒ#
shāo
bùjìn
野火烧不尽,@
chūn
fēng chuīyòu shēng
春风吹又【
生
。
yuǎn fāng qīn gǔdào
远芳"
侵
古道,
qíng cuìjiēhuāng chéng
#
晴
翠接荒城,
yòu sòng wáng sūn '
qù
又送王孙去,
qīqī~
mǎn
biéqíng
萋萋满别情。|
lù zhài
鹿柴
唐.王维
kōng shān bùjiàn rén
空
^
山
不见人,
dàn wén rén yǔxiǎng¥但闻人语响。
fǎn yǐng rù
'
shēn
lín
返景入深林,
fù
#
zhào
qīng tái shàng
复照青苔上
、。
别董大
唐.高适
qiān lǐhuáng Yún bái rìxūn¥千里黄云白日曛,
běi
*
fēng
chuīYàn xuěfēn fēn
北风吹
-
雁
雪纷纷。
mòchóu qián Lùwú
}
zhī
jǐ
莫愁前路无知己
",
tiān xiàshuíRén bùshíjūn
天
》
下
谁人不识君。
望洞庭
唐.刘禹锡
!
hú
guāng qiūyuèliǎng xiāng hé
湖光
—
秋
月两相和,
tán miàn wúfēng
、
jìng
wèi mó
潭面无风镜未
|
磨
。
yáo wàng dòng tíng shān shuǐcuì$
遥
望洞庭山水翠,
bái yín
/
pán
lǐyīqīng luó
白银盘里
-
一
青螺。
赠汪伦
唐.李白
lǐbái
&
chéng
zhōu jiāng yùxíng
李白乘舟
·
将
欲行,
hūwémàn shàng tàgē
~ shēng
忽闻岸上踏歌声。
《
táo
huātán shuǐshēn qiān chǐ
桃花
$
潭
水深千尺,
bùjíwāng lún
>
sòng
wǒqíng
不及汪伦送我
;
情
。
塞下曲
唐.卢纶
jínàn cǎo jīng fēng
【
林
暗草惊风,
jiāng jūn yèyǐn
—
gōng
将军夜引弓。
píng míng
$
xún
bái yǔ
平明寻白羽,#
mò
zài shíléng zhōng
没在石棱
&
中
。
浪淘沙
唐.刘禹锡
jiǔqūhuáng héwàn lǐ
[ shā
九曲黄河万里沙,}
làng
táo fēng bǒzìtiān yá
浪淘
`
风
簸自天涯。
rújīn zhíshàng
:
yín
héqù
如今直上银河
;
去
,
tóng dào qiān niúzhīnǚjiā(
同
到牵牛织女家。
渔歌子
唐.张志和